Tư vấn pháp luật: Giành quyền nuôi con chưa thành niên khi li hôn

Công ty Luật TNHH Everest tư vấn giành quyền trực tiếp nuôi con khi con chưa thành niên.

Hỏi: Vợ chồng tôi quyết định ký vào đơn thuận tình ly hôn, chúng tôi có một con trai 22 tháng tuổi. Cả hai vợ chồng tôi đều có nguyện vọng nuôi con nên chưa thỏa thuận được vấn đề này. Chồng tôi yêu cầu viết vào đơn là: Do tòa quyết định ai là người nuôi con. Xin hỏi Luật sư là khi tôi viết như vậy tôi có bất lợi gì không? Khả năng được nuôi con của tôi là bao nhiêu %? (Hiện nay, tôi có công việc ổn định tại một trường Đại học (làm giờ hành chính), thu nhập bình quân là 10 triệu đồng/tháng. Có nhà ở do bố mẹ đẻ mua cho. Còn chồng tôi làm kỹ sư xây dựng cho một công ty xây dựng cổ phần, lương tháng được khoảng 7-8 triệu/tháng, thuê trọ). (Bích Thủy - Hải Dương)

>>> Luật sư tư vấn pháp luật qua tổng đài (24/7) gọi: 1900 6198
>>> Luật sư tư vấn pháp luật qua tổng đài (24/7) gọi: 1900 6198

Luật gia Nguyễn Thành Đạt - Tổ tư vấn pháp luật hôn nhân và gia đình - Công ty Luật TNHH Everest - trả lời:

Điều 81 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014 quy định như sau:“1. Sau khi ly hôn, cha mẹ vẫn có quyền, nghĩa vụ trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con chưa thành niên, con đã thành niên mất năng lực hành vi dân sự hoặc không có khả năng lao động và không có tài sản để tự nuôi mình theo quy định của Luật này, Bộ luật dân sự và các luật khác có liên quan. 2. Vợ, chồng thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con; trường hợp không thỏa thuận được thì Tòa án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con; nếu con từ đủ 07 tuổi trở lên thì phải xem xét nguyện vọng của con. 3. Con dưới 36 tháng tuổi được giao cho mẹ trực tiếp nuôi, trừ trường hợp người mẹ không đủ điều kiện để trực tiếp trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con hoặc cha mẹ có thỏa thuận khác phù hợp với lợi ích của con".

Theo thông tin chị cung cấp thì anh chị thuận tình ly hôn nhưng không thỏa thuận được vấn đề nuôi con 22 tháng tuổi. Theo quy định tại Khoản 2 Điều 81 Luật Hôn nhân và gia đình thì trường hợp của anh chị Tòa án sẽ quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi mọi mặt của con vậy nên việc chị viết vào đơn “Do tòa quyết định ai là người nuôi con” hoàn toàn không gây bất lợi gì trong việc dành quyền nuôi con của chị.

Con chị chỉ mới 22 tháng tuổi nên chị sẽ được ưu tiên giành quyền nuôi con. Điều này cũng phụ thuộc vào điều kiện vật chất và tinh thần của vợ chồng chị có thể chăm sóc giáo dục con. Hiện chị có nhà riêng và có công việc cũng như thu nhập ổn định nên chị hoàn toàn đáp ứng điều kiện về vật chất. tuy nhiên chị cũng cần chứng minh rằng mình có đủ thời gian chăm sóc, gần gũi, vui chơi với con chị để bé có điều kiện phát triển tốt nhất về mọi mặt.

Bên cạnh đó chị cũng phải đảm bảo mình không thuộc trường hợp hạn chế quyền của cha mẹ đối với con chưa thành niên, cụ thể thuộc các trường hợp sau:

Thứ nhất, bị kết án về một trong các tội xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của con với lỗi cố ý hoặc có hành vi vi phạm nghiêm trọng nghĩa vụ trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con;

Thứ hai, phá tán tài sản của con;

Thứ ba, có lối sống đồi trụy;

Thứ tư, xúi giục, ép buộc con làm những việc trái pháp luật, trái đạo đức xã hội.

Bởi trong trường hợp cha hoặc mẹ bị Tòa án hạn chế quyền đối với con chưa thành niên thì người kia thực hiện quyền trông nom, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục con, quản lý tài sản riêng của con và đại diện theo pháp luật cho con hoặc việc trông nom, chăm sóc, giáo dục con sẽ được giao cho người giám hộ nếu cha và mẹ đều bị Tòa án hạn chế quyền đối với con chưa thành niên. ( Điều 78 Luật Hôn nhân và gia đình).

Khuyến nghị:
  1. Để có tư vấn chính xác và cụ thể hơn, Quý vị vui lòng liên hệ với các Luật sư, chuyên gia của Công ty Luật TNHH Everest qua Tổng đài tư vấn pháp luật 1900 6198.
  2. Nội dung tư vấn pháp luật hôn nhân và gia đình mà Công ty Luật TNHH Everest cung cấp, Quý vị chỉ nên xem như nguồn tài liệu tham khảo.
  3. Các điều luật chúng tôi viện dẫn trong bài viết có thể đã hết hiệu lực hoặc đã được sửa đổi, bổ sung. Các thông tin trong tình huống là cá biệt. Do đó, Chúng tôi không đảm bảo những thông tin này có thể áp dụng cho mọi trường hợp, mọi đối tượng, ở mọi thời điểm.